Monday 7 January 2008

“Yêu là để xem mình khổ ít hay nhiều”

(Mt 3: 13-17)

Từ cổ đến kim, đông lẫn tây

Thơ tình yêu chật cả trời mây

Chẳng câu nào đúng tim tôi cả

Biết lấy gì đây, để tỏ bày”

(thơ Luân Hoán)

Vâng. Yêu, trước hết là “để tỏ bày”, và rồi là “để xem mình khổ ít hay nhiều”. Nhưng, hỏi rằng: nhà thơ nay đà hiểu biết. Biết mình khổ ít hay nhiều, thì còn gì đâu nữa để tỏ bày. Tỏ bày tình yêu? Tỏ bày lòng biết ơn? Có như điều Chúa tỏ bày, nơi trình thuật?

Trình thuật hôm nay, thánh Mat-thêu ghi rõ về một tình yêu tuy “không chật cả đất trời”. Nhưng lại rất thật. Rất đúng sự Thật, trong toàn cõi trời - mây - nước, chốn gian trần.

Chốn trần gian hôm nay, có Đức Chúa tỏ lộ Thiên tính của Ngài qua sự kiện thứ ba trong đời Ngài. Ở đây, là tỏ bày Thiên tính của Ngài qua Thanh Tẩy. Ngài đã chịu Thanh tẩy từ thánh Gio-an Tiền hô, trên sông có giòng chảy an bình từ thuở đó. Thuở Đức Chúa chịu Thanh Tẩy là để bắt đầu hành trình cứu độ. Nhưng, có lẽ nhiều người vẫn còn thắc mắc: là Thiên Chúa Ngôi Hai như Đức Giê-su, mà sao Ngài vẫn cần được tẩy rửa, để làm gì?

Đi thẳng vào câu trả lời, ta sẽ nói: Đức Giê-su làm thế là để chứng tỏ là Ngài muốn kết hợp trọn vẹn với nhân gian nơi trần thế. Như người phàm. Làm người thường, Ngài cũng là thành viên ở chốn thế trần. Cũng mặc lấy xác phàm như mọi người. Nhưng tuyệt nhiên, Ngài không vướng mắc “tham, sân, si” hoặc tội lỗi như bất cứ người phàm trần nào khác. Ngài chấp nhận mặc lấy cho mình sự chết. Nhưng Ngài đã sống lại để đưa loài người về với Cha.

Việc Chúa tỏ bày nơi giòng chảy Gióc-đan, chứng minh Thiên tính của Ngài được Chúa Cha minh nhiên xác nhận. Xác nhận thiên tính nơi giòng chảy, Cha muốn nói một điều, là: Đức Giê-su đã nhận bài sai do Cha gửi đến, sẵn sàng hoàn thành nhiệm vụ do Cha ủy thác. Thoạt vào lúc Ngài bước lên khỏi giòng nước, Thiên Chúa Cha đã minh xác điều mà mọi người cần ghi tạc nơi lòng mình: “Này, là Con yêu của Ta. Ta hài lòng về người.” (Mt 3: 17).

Thiên Chúa là Cha đã tỏ bày niềm an vui hài lòng, qua cảm nghiệm của Đức Giê-su như mọi người đều thấy vào Lễ Ngũ tuần. Sự Hài lòng từ Thiên Chúa là Cha, còn mang ý nghĩa của một Thanh tẩy, vào độ trước. Và niềm hài lòng từ Thiên Chúa là Cha, còn là điều để chúng ta, cũng như tất cả những người có được niềm tin nơi Chúa, sẽ nhận biết. Cũng thế, mọi cuộc thanh tẩy nhằm tháp nhập người phàm vào với tình yêu của Cha, cũng đều mang ý nghĩa tương tự. Đó là ý nghĩa mà Thiên Chúa là Cha, nay tỏ bày là Ngài đã hài lòng.

Bài đọc thứ hai, thánh Phêrô cũng lại xác nhận thêm một lần nữa Thiên tính của Đức Giê-su được Thiên Chúa là Cha hài lòng gửi Thánh Thần Chúa đến chứng giám, khi Ngài chịu thanh tẩy: Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người.” (Cv 10: 38). Xức dầu, là hành động tấn phong Ngài lên ngôi vị Đức Vua và Đức Chúa. Tương tự như ở Do Thái, xức dầu tức xác nhận Đức Giê-su là “Đấng Thiên Sai” có Thánh Thần Chúa đến ngự. Và, Chúa chịu Thanh Tẩy, là Ngài chấp nhận bài sai, rao giảng Nước Trời, do Cha gửi đến.

Bài đọc thứ nhất, câu đầu sách ngôn sứ I-sai-a cũng vang lên lời xác nhận tương tự. Xác nhận này chính thức công nhận Thiên tính của Đức Giê-su là Chúa, có từ Cha. Xác nhận là công nhận có Thần Khí Chúa đến ở cùng: “Đây, người tôi trung Ta nâng đỡ… Ta cho Thần Khí của Ta ngự trên Ngài.” Và, lời minh xác “Thần Khí Chúa” đến ở cùng”, được Đức Giê-su long trọng công bố, khi Ngài ngồi giảng ở hội đường: “Thần Khí Chúa ở trên tôi, bởi Người đã xức dầu cho tôi, Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó…” (Lc 4: 18).

Suy niệm sự kiện Đức Chúa tỏ bày qua Thanh tẩy, là dịp để ta nhớ lại ơn thanh tẩy mà ta đã và đang nhận lĩnh kèm theo một minh xác Thiên tính của Đức giê-su, đang ở cùng người chịu thanh tẩy. Lâu nay, người nhà Đạo chúng ta thường nghe nhiều giải thích đơn thuần về Bí tích thanh tẩy như một động tác “cất đi tội nguyên tổ” và để ta “trở nên con cái Chúa”. Nhiều người vẫn coi việc thanh tẩy như nghi thức một-lần-rồi-thôi. Nghi thức ấy, do cha mẹ áp đặt từ nhỏ, để khi lớn lên, ta không thể đổi ý, gặp trường hợp bất ưng.

Tuy nhiên, giống như mọi bí tích khác, Thanh tẩy không phải là nghi thức riêng rẽ, tách rời khỏi sinh hoạt của cuộc sống. Thanh tẩy, luôn có liên quan đến toàn bộ cuộc sống của ta. Dù ta có được tẩy rửa lúc còn bé, hay vào khi khôn lớn, điều cần nhớ, là: khi chịu thanh tẩy, ta đã chính thức trở nên thành viên của cộng đồng dân Chúa. Khi chấp nhận thanh tẩy, ta đã là con của Đức Chúa. Có Thánh Thần Chúa ngự đến. Có Chúa ở cùng.

Có Thánh Thần ngự đến và có Chúa ở cùng, ta đương nhiên là chi thể của cùng Thân Mình Đức Kitô. Chính đó là Hội Thánh. Chính đó là cộng đoàn các kẻ tin vào Chúa. Và từ nay, không gì có thể tách rời ta khỏi lòng mến của Đức Chúa. Không gì có thể khiến ta rời khỏi cộng đoàn những người luôn yêu thương, và nâng đỡ lẫn nhau. Chính vì thế, việc thanh tẩy cho người lớn, vẫn được Hội thánh thực hiện vào lễ đêm khi Đức Chúa Phục Sinh. Tức là, trước mặt toàn thể cộng đoàn Hội thánh, ta được công khai tuyên bố trở thành con của Đức Chúa. Đó là ân huệ. Đó là quà tặng từ Đức Chúa Phục Sinh.

Tựa như công việc của Đức Kitô, Thanh tẩy đòi ta có quyết tâm san sẻ niềm tin yêu với mọi người. Bằng lời nói. Bằng hành động. Tuyệt nhiên, đây không là động tác nhằm “cứu vớt một linh hồn”, hoặc để “sống cuộc đời trong trắng”, rất thanh cao. Nhưng là nghĩa cử thánh thiêng, từ nơi Chúa.

Xem như thế, khi lĩnh nhận Thanh tẩy, ta được kêu mời sống chứng nhân cho Lời của Chúa. Sống làm muối cho đời. Là đèn rọi sáng chốn tối tăm. Nói tóm, ta được mời đến để kết hợp với mọi người trong cộng đoàn tình thương, con cái Chúa. Kết hợp, nhằm dựng xây Nước Chúa ở trần gian. Nói như lời của ngôn sứ I-sai-a, việc kết hợp được áp dụng vào Đức Kitô trước nhất. Nhưng cùng một lượt, cũng áp dụng cho cả chúng ta, nữa. Bởi, khi chấp nhận ơn thanh tẩy, ta đã trở thành một Kitô-khác. Chứ không trở nên người nào khác với Đức Kitô.

Tham dự tiệc thánh hôm nay, ta cầu cho mọi người nhận thanh tẩy, biết sống trong cộng đoàn dân Chúa, cũng được nghe lời minh xác, từ Cha: “Này, con yêu dấu của Ta. Ta hài lòng về nó.” (Mt 3: 17)

Trong vui mừng, được Cha minh xác như thế, ta phấn khởi lên mà hát lời ca âu yếm của mọi thời:

Về đây nghe em.

Về đây thả ước mơ đi hát dạo

để chào mừng bằng hạt sương mai

để bằng lòng, ngọt ngào hấp hối

và hận thù người người lắng xuống

rồi tìm nhau như tìm xót xa…trong lúc lệ đã đầy vơi

Này hồn ơi, lên cao lên cao

Đem ánh sáng hân hoan trên trời

Rọi vào đời cho ta tinh cầu yêu thương “ (Trần Quang Lộc – Về đây nghe em)

Vâng. Em hãy về đi. Về mà xem Chúa chịu thanh tẩy. Để rồi, đem ánh sáng hân hoan trên trời rọi vào đời mình cho tinh cầu yêu thương. Và khi ấy, yêu là không còn “để xem mình khổ ít hay nhiều”, nữa. Mà là, “tình yêu nay chật cả trời mây”. Vì Chúa đã chịu Thanh Tẩy. Vì ta. Cho ta.

_________________________________________Lm Phan Đỗ Thục Linh

Mai Tá từ Úc diễn dịch.

No comments: