Suy
Tư Tin Mừng Lễ Thánh Thần Hiện Xuống năm B 24/5/2015
Tin Mừng (Ga 20: 19-23)
“Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa
đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và
nói: "Bình an cho anh em!"
Nói
xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy
Chúa. Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai
Thầy, thì Thầy cũng sai anh em." Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và
bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy
được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ."
“Ngoảnh lại, Nàng Thơ
đã ở bên”,
Mỉm cười, Ồ
khoé miệng trăm duyên.
Lời nào tả
được tình lưu-luyến?
Buổi mới ân
cần, với bạn Tiên!”.
(Dẫn từ thơ Thế Lữ)
Vừa rồi, chúng tôi định mua một cặp loa tốt, khả dĩ tạo được làn sóng âm
thanh dịu dàng, dễ nghe. Cân nhắc kỹ, chúng tôi quyết định chọn nhãn hiệu
“BOSE” vừa gọn nhẹ, lại vừa đạt chất lượng cao. Toàn hệ thống âm thanh trung
thực chỉ nằm trong chiếc hộp nhỏ, nhưng có khả năng phát ra những âm thanh
tuyệt cú, ngoài sự mong ước. So với giàn âm thanh hiện có, thì loa của hãng
BOSE cho giọng trầm và ấm. Mạnh mẽ. Trung thực.
Với loa tốt, âm nhạc mới thể hiện tính hiện thực cần có, làm nền cho
giọng kim bay bổng, lên xuống thật đúng ý của người biên sọan. Ngày nay, máy
móc tân kỳ tạo cho âm thanh, tần số có được sự thanh tao, trong sáng. Nhờ vậy,
công trình sắc sảo của nhà biên soạn mới được bộc lộ đúng cách. Dễ nhận.
Sách Công vụ Tông đồ hôm nay tập trung nhấn mạnh một điểm: quần chúng
thời ban sơ, khi nghe đồ đệ Đức Kitô dẫn giải công việc Chúa làm, ai cũng hiểu
biết đầy đủ sự việc diễn tiến theo ngôn ngữ rất riêng của mình. Nói theo ngôn
ngữ thời nay, đây chính là sự thanh tao, trong sáng cần phải có mỗi khi ta rao
giảng Lời Chúa. Với đồ đệ Chúa thuở ban đầu, ai nào được phú ban cho tài khéo
ăn, khéo nói khả dĩ lôi cuốn người nghe?
Nhưng may thay, phần đông cử toạ
đều có được đôi tai rất thính. Nhờ đó, họ biết lắng nghe và mau chóng lãnh hội
sự thanh tao trong sáng, qua mỗi sự việc được dẫn giải. Đề cập đến tài lắng
nghe và đón nhận Lời Chúa thời kỹ thuật thông số hôm nay, nhiều vị vẫn lẫn lộn
giữa âm thanh đơn thuần với âm thanh nổi, giữa sự đồng bộ và đồng cảmvà
đồng-thuận.
Với Hội thánh thời tiên khởi, ngày Thánh Thần Chúa hiện đến, ngày mà tín
hữu Đức Kitô chẳng thấy khó khăn gì trong việc lắng nghe và đón nhận lời Ngài,
hết. Ai cũng hiểu rằng, có nói cùng một thứ tiếng cũng không quan trọng bằng
biết chăm chú nghe người khác nói. Lắng nghe từng giọng. Chăm chú vào từng động
tác của mỗi người.
Hội thánh tiên khởi là một cộng đoàn phức hợp. Đa dạng. Tựa như hôm nay,
mọi người đều được kêu gọi hãy lắng nghe người khác nói. Ngõ hầu thông hiểu
nhau hơn. Cảm thông hơn về nhiều vấn đề. Về mọi chuyện.
Quả là, vào các năm tháng, ngày đầu của thời điểm Thánh Thần Chúa hiện
đến, cộng đoàn kẻ tin đã nhận ra rằng: giữa thánh Phêrô và Phaolô đã có nhiều
tranh cãi. Bất đồng. Bất đồng về các vấn đề của người Do Thái, của dân ngoài
Đạo về vấn-đề trở lại. Nhiều vị đã cam đảm nhận đón cái chết nhục để chứng tỏ
niềm tin của mình.
Tuy thế, cũng có người phản bội các thánh, vội quay đầu về với giới cầm
quyền. Không còn tin vào lời các ngài nữa. Cùng là tín hữu Đức Kitô, nhưng có
người tự hào cho mình thuộc phe Phaolô hoặc phe Apollô hơn là nghĩ rằng: dù
thuộc cánh nào, phe nào rồi cũng qui về một mối. Tức: cuối cùng, cũng trở thành
đồ đệ của Đức Chúa. Hết lòng. Hết mực.
Mải tranh cãi, đến nỗi có người cứ nghĩ là ngày tận thế đã gần kề. Rồi,
chán nản. Mất niềm tin. Tuy nhiên, qua nhiều trường hợp trắc trở, âm sắc thâm
trầm và ấm cúng của giòng nhạc hùng tráng vẫn vang rền. Thúc bách. Giọng thâm
trầm ấm cúng ấy nhằm chứng tỏ rằng: Đức Kitô đã sống. Ngài đã vui lòng chấp
nhận cái chết nhục. Và cuối cùng, đã sống lại vinh hiển. Về với Cha. Trong khi
đó, thanh âm giọng kim bổng vút chát chúa của tranh cãi/bất đồng đã át đi
thanh-âm trầm-ấm mà Đức Chúa đã phát đi.
May thay, hơn bốn thập niên trước, Công Đồng Vatican II đã hồi phục
truyền thống cổ xưa của niềm tin trong Hội thánh bằng nhiều phương cách khác
biệt, đột xuất. Quyết nối kết hoà mình với nền văn hoá địa phương mỗi vùng. Xem
như thế, Lời Chúa được gửi đến với mỗi dân tộc có văn hoá riêng tư khác biệt, hài
hòa. Hợp tác.
Ngày nay, chúng ta đều nhận thức: mỗi khi cất bước ra đi rao truyền Tin
Vui An Bình của Chúa, vị thừa sai giảng thuyết đều cưu mang, trân quý mọi văn
minh, văn hoá khác biệt, riêng tư của đất miền mà các ngài tạm dung. Và, các
ngài vẫn cương quyết sửa đổi lề thói, tác phong “cha cố” chuyên áp đặt văn hoá
cổ xưa của mình lên văn hoá, người bản xứ. Làm như thế, các ngài không bức
bách, cũng chẳng đả phá tinh hoa, thuần thục của sắc dân bản xứ. Dù tinh hoa ấy
đang đi dần vào chốn diệt vong.
Trong quá trình thực hiện quyết tâm này, nhiều nối kết được nảy sinh từ
nền văn minh Kitô-giáo và văn hoá địa phương. Các nối kết, thành tựu ấy đã trở
thành niềm tin thấm nhuần mầu sắc dân tộc. Đây là trạng huống kết tinh, mà Hội
thánh tiên khởi đã tạo cho mình. Rất nghiêm chỉnh. Nhờ vào phong thái tinh tế,
Hội thánh sở tại đã thực sự sống và rao truyền niềm tin, được uỷ thác.
Hôm nay, được Thánh Thần Chúa thánh hoá, chúng ta nhận ra rằng: để xây
dựng và củng cố niềm tin của mình lên những gì người đi trước đã thiết lập.
Chúng ta có bổn phận lắng nghe, và tìm hiểu nền văn minh, văn hoá đương đại của
mỗi dân. Hãy đem niềm tin về với trao đổi, đối thoại cùng Tin Mừng của Chúa.
Chính vì thế, ta có thể quyết đoán thêm rằng: lòng quả cảm thật ra cũng
là quà tặng từ Thánh Thần Chúa, vào ngày Ngài hiện đến với mọi người. Chúng ta
không được phép rút vào bóng tối. Né tránh thế gian, hoặc coi rẻ loài người.
Nhưng, hãy ra đi tham gia đối thoại với thế giới, nhân trần. Tham gia,
trao đổi và để tai trầm lắng đón nhận nhạc khúc giao hưởng mà Chúa biên soạn. Ở
đây. Ngay lúc này. Có lắng nghe như thế, ta mới nhận ra thanh-âm sắc sảo đang
xuất hiện trong cuộc sống thường nhật. Đôi lúc cũng trộn lẫn với âm-sắc thâm
trầm, ấm cúng trải dàn nơi cuộc sống. Sự chết và sự sống lại vinh hiển của Đức
Chúa thân yêu.
Tham dự Tiệc thánh mừng Thánh Thần Chúa hiện đến với ta hôm nay, hãy cầu
mong sao ta có đôi tai rất thính. Biết lắng nghe và nhận rõ những gì Thần Khí
Ngài đang thổi đến với ta. Thần Khí Ngài thổi vào đôi tai ta những âm sắc thâm
trầm. Đầy thương mến. Hãy cầu mong sao cho ta biết sẵn sàng cống hiến cả đời
mình, để rao truyền Tin Vui An Bình của Chúa với chốn phồn hoa. Đô hội.
Ở nơi ấy, vẫn hiện diện cùng khắp, nền văn minh/văn hoá của dân gian. Thị
trường. Cầu và mong cho ta biết dấn thân, hoà mình với nền văn hoá đương đại.
Hợp tình. Hợp lý. Làm như thế, ta sẽ phải sử dụng đôi tai, nghe nhiều hơn nói.
Nghe nhiều, để có thể đón nhận các thanh-âm trầm-ấm, như làn gió thoảng vào
hồn.
Nghe cho kỹ. Hiểu cho thông. Từ đó, ta sẵn sàng ra đi rao truyền Vương
quốc của Đức Chúa bằng chính cuộc sống của mình. Ra đi để rao truyền niềm tin
vui tươi. Rất thâm trầm. Muốn được thế, hãy để lòng mình trùng xuống mà đón
nhận Lời Chúa. Ấm cúng. Thâm trầm.
Lm
Richard Leonard sj
Mai Tá, Giáo-dân lược dịch
No comments:
Post a Comment