Suy
Tư Tin Mừng Chúa Nhật thứ hai mùa Chay năm C 21/02/2016
Tin Mừng (Lc 9: 28b-36)
Hôm ấy, Đức Giêsu lên núi
cầu nguyện đem theo các ông Phêrô, Gioan và Giacôbê. Đang lúc Người cầu nguyện,
dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. Và kìa,
có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Môsê và ông Êlia. Hai vị hiện ra,
rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại
Giêrusalem. Còn ông Phêrô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các
ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giêsu, và hai nhân vật đứng bên Người.
Đang lúc hai vị này từ biệt
Đức Giêsu, ông Phêrô thưa với Người rằng:
"Thưa
Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho
Thầy, một cho ông Môsê, và một cho ông Êlia."
Ông không biết mình đang
nói gì. Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy
mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ. Và từ đám mây có tiếng phán rằng:
"Đây
là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!"
Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ
còn thấy một mình Đức Giêsu. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày
ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.
“Mặc sa-mạc biến-hình khóm cỏ
gai, bụi vùi”
Chờ cơn mưa Phục Sinh.”
(Dẫn từ thơ Trương Thái Du)
Mưa Phục
Sinh, thật ra chẳng cần chờ. Bởi, mưa Phục Sinh, mưa ơn cứu độ đã xảy ra qua sa
mạc - biến hình. Biến hình chốn hoang vu.
Biến hình nơi sa mạc. Sa mạc dương gian. Sa mạc cuộc đời. Của người
người sống cảnh vu vơ, đời biến dạng. Và, thực trạng biến hình đổi dạng nói lên
Sự thật. Một Sự rất thật về mặc khải Sống Lại trước Phục Sinh.
Vâng. Mặc
khải Sống lại trước Phục Sinh đã được thánh Phêrô xác nhận trước đó qua khẳng
định về Đấng Thiên Sai. Khẳng định
thật rõ nét khi Thầy Chí Thánh hỏi: người ta bảo Con Người là ai? Và hôm nay,
mặc khải về Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa Hằng Sống, được xác nhận một lần nữa trên
non cao, đầy sa mạc. Non cao là nơi Yavê Thiên
Chúa vẫn tỏ lộ mặc khải quan trọng cho Môsê và Êlya. Hai trụ cột của Giao ước
cũ được Thiên Chúa thiết lập cho Dân
Ngài chọn.
Là một
trong các cột trụ mới nơi Tân ước, thánh Phêrô cũng được chứng kiến cảnh “đám
mây phủ bóng trên mình Ngài” (Lc 9: 34, Ys 42: 1) và được nghe “tiếng vọng phát
ra từ đám mây” (Lc 9: 35, Tl 18: 15-19). Như thế, thánh nhân đại diện cho nhân
loại phàm trần được ban cho, trong cuộc “Biến Hình” thần thánh, khẳng định mới
về Thiên tính của Đức Chúa. Và,
khẳng định này xác nhận sự Sống lại trước Phục Sinh của Đức Chúa.
Trình
thuật sa mạc - biến hình hôm nay, lại một lần nữa, long trọng xác nhận Thiên tính của Đức Chúa từ nơi Cha: “Ngài là Con Ta,
Người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Ngài.” (Lc 9: 35).
“Hãy vâng
nghe lời Ngài”, vừa là xác minh, vừa là mệnh lệnh. Xác minh chứng tỏ rằng:
chính Ngài là Đấng Thiên Sai. Là Đức
Chúa mang phận loài người. Và, mệnh lệnh cũng chứng tỏ: đây chính là kim chỉ
nam hướng dẫn các tín hữu dấn thân theo bước chân mềm của Đức Chúa, trong rao
truyền. Thiên Chúa là Cha, xác minh
và lan truyền mệnh lệnh, bởi vì dân con nhà Đạo vẫn chưa hiểu nổi các mặc khải
và chưa sẵn sàng để chấp nhận: Đức Kitô Giê-su là Đấng Mê-Sia, có đủ Thiên tính.
“Hãy vâng
nghe lời Ngài”, còn minh xác: Đấng Cứu độ muôn loài đã bị người trần gian chối
bỏ. Chính họ đã đưa Ngài vào sa mạc hành hình, đầy chết chóc. Nhưng, Ngài chấp
nhận mọi khổ nhục cũng như cái chết sầu thảm, ngõ hầu mọi kẻ tin sẽ tuân theo
mệnh lệnh Cha trao. Ngài chấp nhận những “bụi vùi” và “khóm cỏ gai” của đời sầu
khổ để nhân gian có được “mưa Phục sinh”.
Trình
thuật hôm nay, xác định với dân con nhà Đạo tư thế Thiên
Sai Ngài nhận lãnh qua thân phận làm người, để rồi “mưa Phục sinh” - mưa cứu độ được loan báo từ
trước, sẽ đổ tràn xuống trên muôn dân, cả trong sa mạc – biến hình. Trình thuật
cũng khích lệ các tín hữu “hãy vâng nghe lời Ngài” mà yêu thương hết mọi người,
cho đến cùng.
“Hãy vâng
nghe lời Ngài” còn là chấp nhận đau thương thấp hèn, trong cuộc sống. Chưa vâng
nghe lời Ngài, thì chưa thể nào hiểu được thân phận của Đấng Thiên Sai được khẳng định nơi sa mạc – biến hình.
Chưa vâng nghe lời Ngài, như thế cũng chưa thể chấp hành mệnh lệnh Chúa Cha
trao ban mà đi vào cuộc sống thường nhật. Sống yêu thương. Sống vâng lời.
Chấp hành
mệnh lệnh yêu thương trong cuộc sống là kinh nghiệm của người xưa,. Của các cột
trụ trong Giao ước, lẫn dân con nhà Đạo. Chấp hành mệnh lệnh yêu thương như thế
sẽ không còn tình trạng “bụi vùi, cỏ gai” ở trần gian, nữa. Nhưng, sẽ luôn “chờ
mưa Phục Sinh” mưa ơn cứu độ đến với chính mình. Lại nữa, chấp hành mệnh lệnh
“vâng nghe lời Ngài” là dấn bước tìm gặp Đức Chúa trong suy tư nguyện cầu với
Ngài, trên sa mạc có biến hình.
Con dân
nhà Đạo chỉ được mặc khải về “Đấng-được-Thiên-Chúa-tuyển-chọn”
khi suy tư nguyện cầu ở trên non cao. Suy tư nguyện cầu, là kinh nghiệm “vâng
nghe lời Ngài” không phải của Môsê, Êlya hoặc thánh Phêrô mà thôi, nhưng là của
tất cả con dân đi Đạo. Suy tư nguyện cầu, là tiếp xúc cận kề với chính Đấng Thiên Sai, Con Thiên
Chúa. Và cuối cùng, không thể suy tư nguyện cầu được, nếu không biết yêu thương
đùm bọc, hết mọi người.
Nguyện cầu
hôm nay, chứa đựng thêm một điều: đó là lời mời gọi ta hãy về với những gì đánh
động tâm can ta. Đánh động về một Biến hình, đổi dạng chính con người mình.
Biến hình đổi dạng để như thánh Phaolô đề nghị: “hãy kết hợp với Chúa mà sống
vững vàng như vậy” (Pl 4:1).
Sống vững
vàng, vì Đức Kitô đầy Quyền Năng sẽ biến đổi chúng ta nên giống như Người. Ngài
biến đổi chúng ta như đã “Biến hình” trên non cao, sa mạc. Và, khi đổi mới
chúng ta theo cách Biến-hình-nơi-sa-mạc, Ngài sẽ qui tụ chúng ta về với vòng
tay ôm dịu hiền của Hội thánh. Tức, những người con yêu Đức Chúa.
Tham dự
tiệc thánh qui tụ những người con yêu của Đức Chúa, ta cầu mong cho cộng đoàn
tình thương của ta biết “vâng nghe lời Ngài”, trong mọi tình huống.
Cầu và
mong sao hành trình yêu thương bảo đảm cho chúng ta một chỗ đứng trong Nước
Trời ở trần gian này. Để, ta dùng đó làm đòn bẩy có sức biến hình đổi dạng cả
thế giới gian trần này. Biến hình và đổi dạng để tất cả sẽ nên một. Một cộng
đoàn. Một tình thương.
Và, cùng với cộng-đoàn tình thương của Nước
Trời, ta hân-hoan cất lên câu ca trìu-mến của người nghệ-sĩ thân quen, mà hát
rằng:
“Và bây giờ, ngày buồn đã qua.
Mọi lỗi lầm, cũng được thứ tha.
Tinh yêu đã đến trong ánh nắng mai,
Xoá tan màn đêm u-tối
Cho tôi biến-đổi tâm-hồn,
Thành một người mới…”
(Đức Huy – Và Con Tim Đã Vui Trở Lại)
Đúng là như thế. Có biến-đổi tâm-hồn để thành
một người mới, ta ngại gì những “khóm cỏ gai, bụi vùi” miền sa mạc, mà không
“chờ cơn mưa Phục Sinh”, mưa ơn cứu-độ của một Biến-hình thần-thánh, rất Thiên
Sai. Rất yêu thương, với lệnh-truyền “Hãy vâng nghe Lời Ngài.”
Lm Richard Leonard, sj biên soạn
Mai Tá
lược dịch.
No comments:
Post a Comment